26/1/08

MÓN QUÀ XUÂN XIN GỞI VỀ ĐẤT MẸ



(Bài thơ này, xin được là món quà xuân, gởi về quê hương và đồng bào Việt Nam , quốc nội và hải ngoại)


Lòng đất Mẹ , những mầm xanh đang lớn
Đang chuyển mình cho lịch sử gấm hoa
Cho tương lai, cho nòi giống, sơn hà
Được rạng rỡ và muôn đời vinh hiển

Kìa, sóng bạc, hỡi linh hồn của biển
Hỡi núi cao, rừng thẳm, hỡi sông dài
Đứng lên nào, cùng sát cánh chung vai
Mà gánh vác, rửa oan hờn đất nước !


Mà dựng lại cho đời gương aí quốc
Tấm gương hùng, này, Nguyễn Hue ^., Trưng Vương
Lê Lợi, Ngô Quyền, Hưng Đạo, Trinh Nương
Những Nguyễn Trãi, Đặng Dung, Trần Quốc Toản !

Trước chướng ngại, xin thêm lòng can đảm
Kìa, nhìn xem, bạo chúa giữa ngai vàng
Tham ác, độc tài, hung hiểm, dã man
Đưa tổ quốc vào trường thiên thống hận

Máu đã thấm, đang nẩy mầm trong đất
Xương đã đầy, trắng rợn đỉnh non xanh
Dân tộc đau thương, quê mẹ tan tành
Đâu đảo Hoàng Sa, Nam Quan, Bản Giốc ?!

Co’ thể nào chỉ mình ta hạnh phúc ...
Khi anh em ta khốn khổ, dập vùi ???
Một ngựa đau, tàu bỏ cỏ, không vui
Huống chi đó, đồng bào, chung Mẹ Việt !

Thì đồng loạt, hỡi anh hùng hào kiệt
Hỡi đảng viên bất khuất, giống Tiên Rồng
Hãy vùng lên mà giải cứu non sông
Vì chính nghĩa, công bằng, vì nhân bản !

Để thế giới thấy rằng ta khao khát
Khao khát TỰ DO, khao khát NHÂ N QUYE ^`N !
Khi đuốc thần màu nhiệm sáng bừng lên
Sẽ thức tỉnh lương tâm người bốn cõi

Nhà ta cháy, ta chữa đi, đừng đợi
Ta chữa rồi, người sẽ tiếp tay ta !
Hãy tin rằng chính nghĩa phải thăng hoa .....
Quà xuân đấy, xin gởi về đất Mẹ

Ngô Minh Hằng

22/1/08

DÒNG TÂM HUYẾT, RIÊNG CHO CÁC BẠN Ở VIỆT NAM




( Với tất cả lòng ngưỡng phục, Dòng Tâm Huyết này xin gởi vềcác em sinh viên học sinh tại Việt Nam, vì yêu tổ quốc, các em đã hào hùng đứng lên hiên ngang như Phù Đổng để biểu tình ở Hà Nội , Saigon, đòi Hoàng Sa từ tay Trung cộng.)

Đồng kính gởi các đảng viên , công an và quân đội, những người bao lâu nay tận tụy hy sinh vì dân vì nước trong khi đảng lợi dụng chính lòng yêu nước ấy để lừa đảo với mục đích duy nhất là củng cố cho một chế độ phi nhân, độc tài, phản dân bán nước. )

Em thân mến, những người em Phù Đổng
Những Trưng Vương, Trần Quốc Toản, Kinh Kha
Em nổi hỏa sơn, em dâng biển sóng
Em đứng lên đòi lãnh hải, sơn hà

Em đứng lên bằng can trường, bất khuất
Bởi quê hương nức nở tiếng căm hờn
Bởi xương máu Ông Cha nay bị mất
Em thấ y mị lừa, tuỉ nhục nào hơn !

Xin ngưỡng phục em, những người tuổi trẻ
Và mừng quê xuất hiện những anh hùng
Không chịu yếu hèn, dẫu mình nhỏ bé
Em vùng lên, ngạo nghễ dáng Quang Trung

Hình ảnh ấy làthiêng liêng thông điệp
Em gởi đi loan báo khắp địa cầu
Tuổi trẻ Việt Nam ghé vai trách nhiệm
Bởi giống nòi tổ quốc quá hờn đau

Nhưng em bị đảng độc tài chặn bước
Bằng công an, bằng cùm sắt, nhà giam
Để che đậy những hành vi bán nước
Quần đảo Hoàng - Trường, Bản Giốc, Nam Quan !!!

Sự việc ấy hẳn vang ngàn câu hỏi
Đảng có thương dân ??? có quý sơn hà ???
Nếu yêu nước, sao đảng không chống chọi
Mà đứng nhìn Tàu chiếm đảo Hoàng Sa ?

Sự thật em ơi, Tàu không xâm chiếm
Chính đảng âm thầm cắt đất đổi trao
Lấy vũ khí đảng giết người dân Việt
Cướp miền Nam gây xương trắng, máu đào

Phản bội toàn dân, em ơi, là đảng!
Nửa thế kỷ hơn máu ngập ba miền
Đảng dìm nước vào tối tăm sầu thảm
Ném dân lành vào đáy vực oan khiên

Thì em nhé, dùng trái tim , khối óc
Sáng suốt, công tâm, nhận diện quốc thù
Không cho phép bọn người kia, Việt cộng
Lừa mị như ngày kháng chiến mùa Thu !

Đất nước Việt Nam nào riêng của đảng
Màcủa chung, dân tộc Việt Nam ta
Đảng dám tự quyền cắt, chia, đổi chác
Tội ấy tày trời, không thể nào tha !!

Hỡi những sinh viên, học sinh yêu nước
Tổ quốc chờ em quang phục cõi bờ
Dân tộc mong em Tiền Nhân nối bước
Lịch sử cần em xóa sạch vết nhơ ...

Hỡi những đảng viên, công an, quân đội
Bị đảng lừa vì yêu nước thương dân
Đã đến lúc vùng lên mà quật khởi
Diệt bạo quyền, chung sức dựng mùa xuân !

Đem đất nước trả về cho dân tộc
Đem huy hoàng rực rỡ trả non sông
Đem nhân bản, tự do cho nòi giống
Đem vinh quang cho con Lạc cháu Hồng !!!

Đây, chân thật, thơ tôi, dòng tâm huyết
Gởi đảng viên các cấp, gởi về em
Trang hùng sử đang chờ, xin viết tiếp
Để muôn sau không nhục bởi ươn hèn !

Ngô Minh Hằng

XUÂN ƠI, XUÂN VỀ CHƯA ?




Hoa vàng, mai thắm nở
Phải Xuân về đấy không ?
Quê hương ơi, cách trở
Bao xuân rồi, nhớ mong !

Quê ơi, thương nhớ lắm
Những mùa Xuân ngọc ngà
Dù Xuân nghèo, tao loạn
Nhưng tình Xuân thiết tha !

Hăm mấy năm lưu lạc
Xuân về chưa, Xuân ơi,
Nhìn theo chòm mây bạc
Hồn Đống Đa bồi hồi

Mừng Xuân, ai yến tiệc
Vui hưởng cái phồn hoa
Riêng ta còn mải miết
Đợi mùa Xuân thái hòa

Đợi hoài sao chưa thấy
Chỉ thấy mình đơn côi
Thấy cờ vàng vẫy gọi
Đàn con yêu bên trời

Quê ơi, bao giờ nhỉ
Mùa Xuân được hồi sinh
Nguời nhìn nguời tỉnh mộng
Tặng cho nhau nhân tình

Bao giờ đàn chim Việt
Bay về tổ ấm xưa
Tìm mảnh đời đã mất
Xuân ơi, Xuân về chưa ???

Ngô Minh Hằng

KHÍ THẾ ĐỐNG ĐA


Hình: Công Chúa Ngọc Hân và Quang Trung Đại Đế

Một năm thấm thoắt qua gần hết
Xấp lịch ngày thêm một chút vơi
Mái tóc phong trần bao sợi bạc
Mà đường về hỡi, cứ dài thôi !

Hăm mốt năm qua thân khách trọ
Nửa say, nửa tỉnh lại khờ, điên
Ôi, cay đắng quá, đời phiêu giạt
Tim nát, hồn đau giấc thụy miên !

Hỡi nắng, hãy ngừng cơn đại hạn
Cho người dân Việt xót thương nhau
Biển ơi, êm lại cơn hồng thủy
Đem lại niềm tin với tự hào !

Đất hỡi, hãy bừng cơn địa chấn
Chôn vùi đau khổ với tang thương
Gió ơi, hãy nổi cơn cuồng nộ
Xóa sạch tham tàn mộng bá vương !

Chao ôi, cao lắm, bao hờn tủi
Oan trái bao năm hận đã đầy
Đất đã chuyển mình, đêm sẽ hết
Lưới Trời, nhân quả sẽ là đây !

Còn dăm ngày nữa sang năm mới
Lịch sử đây rồi cũng đổi trang
Hồn cũ Đống Đa bừng khí thế
Ta về quê Mẹ giữa Xuân sang....

Ngô Minh Hằng

21/1/08

NÓI VỚI NHỮNG NGƯỜI NẰM XUỐNG CHO TỔ QUỐC VIỆT NAM























(Kính dâng những linh hồn Tử Sĩ VN.)

Anh vẫn đó, oai hùng như dáng núi
Ánh căm hờn trong lũng mắt đau thương
Hăm mốt năm qua, trời sầu đất tủi
Nơi đáy mồ anh khóc chuyện quê hương !

Anh có nhớ trong niềm đau mất nước
Nhìn Hiền Lương máu ngập đến Cà Mau
Vẫn anh dũng, anh kiên cường tiến bước
Viên đạn thù tàn nhẫn réo thương đau ?!

Tuổi thanh xuân anh bừng bừng khí thế
Trái tim hồng đỏ thắm máu Tiên Long
Cổ thành xưa anh đã từng ngạo nghễ
Gương hào hùng oanh liệt bốn nghìn năm !

Ôm hoài bảo và tình yêu sông núi
Anh hiên ngang đối diện với quân thù
Dù ngã xuống, bia vàng không tên tuổi
Nhưng trong lòng dân tộc đã thiên thu !

Anh không chết, muôn đời anh không chết
Và muôn đời Tổ Quốc mãi ghi công
Hỡi các anh ! những người trai tuất kiệt
Lấy máu đào anh rửa hận non sông !

Tôi nợ anh một lễ nghi quốc táng
Lời tuyên dương, truy điệu bậc anh hùng
Hăm mốt năm qua làm thân tỵ nạn
Tôi cúi đầu nghe nước mắt rưng rưng ...


Tôi nợ anh khúc quân hành rộn rã
Ánh đuốc thiêng và tiếng hát khải hoàn
Món nợ đó tôi rất mong được trả
Trả cho anh và Tổ Quốc VIỆT NAM !

Ngô Minh Hằng

NHỚ SAIGON




















Chao ôi nhớ quá. Saigon !
Nhớ đường Thống Nhất. Tháp chuông Đức Bà
Nhớ lòng Nguyễn Hue ^. đầy hoa
Bạch Đằng, nhớ bóng con phà Thủ Thiêm
Tam Đa xanh đỏ, nhớ đèn
Bến Thành bốn cửa, nhớ chen chân người
Thánh Tôn, Lê Lợi ... Nhớ ơi !
Nhớ hàng sách cũ giữa trời bán, mua
Chân say, vui bước đường mơ
Từng con phố nhớ ngẩn ngơ gọi hồn
Chùa Xá Lợi, nhớ trầm hương
Gia Long nhớ nắng sân trường áo bay
Lá me xanh, nhớ gót hài
Tao Đàn, ai đứng chờ ai mấy mùa
Nhớ trường Quốc Tuấn năm xưa
Nhớ em mười sáu, khi vừa biết yêu
Tan trường, đợi tiếng chuông reo
Theo nhau, tình biết bao nhiêu là tình !
Mặt ngoài, e lệ làm thinh
Che nghiêng vành nón, trộm nhìn. Thế thôi !
Đường Lê Văn Duyệt đông vui
Đi qua chợ Đũi nhớ xôi, nhớ chè
Phan Đình Phùng phía bên kia
Đây Phan Thanh Giản, lối về Cầu Sơn
Nhớ ơi, nhớ quá. Saigon !
Bao giờ nước trở về nguồn, nước ơi !
Mất nhau từ buổi đỏ trời
Saigon đâu ? Trả lại tôi Saigon !!!


Ngô Minh Hằng

GỌI ĐÀN
















Ta gọi đàn ta, ta gọi nhau
Về đây, xuân biếc lá xanh màu
Về đây nghe gió mang hồn núi
Mà nặng tang bồng, nhẹ biển dâu

Và hãy cùng nhau góp gió ngàn
Gom hồn hải đảo, nối trường giang
Chắp đường kinh tuyến, lau khô lệ
Để đẹp bao nhiêu giấc mộng vàng !

Ta hãy về đây, tay nắm tay
Cho tình trăm trứng ngát hương say
Cho chồi sông núi xanh hy vọng
Nở nụ nhân hoà điểm thắm cây !

Ngô Minh Hằng