26/1/08

MÓN QUÀ XUÂN XIN GỞI VỀ ĐẤT MẸ



(Bài thơ này, xin được là món quà xuân, gởi về quê hương và đồng bào Việt Nam , quốc nội và hải ngoại)


Lòng đất Mẹ , những mầm xanh đang lớn
Đang chuyển mình cho lịch sử gấm hoa
Cho tương lai, cho nòi giống, sơn hà
Được rạng rỡ và muôn đời vinh hiển

Kìa, sóng bạc, hỡi linh hồn của biển
Hỡi núi cao, rừng thẳm, hỡi sông dài
Đứng lên nào, cùng sát cánh chung vai
Mà gánh vác, rửa oan hờn đất nước !


Mà dựng lại cho đời gương aí quốc
Tấm gương hùng, này, Nguyễn Hue ^., Trưng Vương
Lê Lợi, Ngô Quyền, Hưng Đạo, Trinh Nương
Những Nguyễn Trãi, Đặng Dung, Trần Quốc Toản !

Trước chướng ngại, xin thêm lòng can đảm
Kìa, nhìn xem, bạo chúa giữa ngai vàng
Tham ác, độc tài, hung hiểm, dã man
Đưa tổ quốc vào trường thiên thống hận

Máu đã thấm, đang nẩy mầm trong đất
Xương đã đầy, trắng rợn đỉnh non xanh
Dân tộc đau thương, quê mẹ tan tành
Đâu đảo Hoàng Sa, Nam Quan, Bản Giốc ?!

Co’ thể nào chỉ mình ta hạnh phúc ...
Khi anh em ta khốn khổ, dập vùi ???
Một ngựa đau, tàu bỏ cỏ, không vui
Huống chi đó, đồng bào, chung Mẹ Việt !

Thì đồng loạt, hỡi anh hùng hào kiệt
Hỡi đảng viên bất khuất, giống Tiên Rồng
Hãy vùng lên mà giải cứu non sông
Vì chính nghĩa, công bằng, vì nhân bản !

Để thế giới thấy rằng ta khao khát
Khao khát TỰ DO, khao khát NHÂ N QUYE ^`N !
Khi đuốc thần màu nhiệm sáng bừng lên
Sẽ thức tỉnh lương tâm người bốn cõi

Nhà ta cháy, ta chữa đi, đừng đợi
Ta chữa rồi, người sẽ tiếp tay ta !
Hãy tin rằng chính nghĩa phải thăng hoa .....
Quà xuân đấy, xin gởi về đất Mẹ

Ngô Minh Hằng